Bạn hiểu gì về cuộc sống
Cuộc sống trải qua biết bao nhiêu thứ, nếu có công việc thì càng thêm cái nghĩ và cái làm. Tôi không hơn ai và chẳng mấy ai hơn mình. Bạn biết vì sao không? vì tôi đã hiểu được điều đó từ chính một con người trong thật bi đát như tôi.
Tôi sinh ra trong một gia đinh nông dân bình thường nghèo khó, tôi lớn lên từ sự giáo dục của bạn bè và thầy cô và từ chính trong suy nghĩ của tôi. Bố mẹ ít khi nào dạy tôi gì cả. Tôi có thể làm điều mình thích, tôi có thể hư hỏng nhưng không biết vì sao tôi lại không thể, vì gia đình tôi luôn có sự tôn trọng lẫn nhau giữa các thành viên và đặc biệt hơn là sự tôn trọng của hàng xóm. Từ lúc biết về bản thân mình tôi luôn lấp ló sau lưng người khác, một đứa con nít cũng có thể dọa nạt tôi. Cùng tuổi với bạn bè nhưng tôi cảm thấy mình luôn lép vế, mình luôn trẻ con hơn và luôn nhỏ hơn về tầm vóc và suy nghĩ. Tôi rất ngưỡng mộ bạn bè của mình. Cho đến bây giờ vẫn như thế.
Cho đến một ngày, lúc đó tôi lớp 11. Một lần về thăm quê, một lần tôi bỏ đi cái "tôi" để tôi hòa đồng, tôi đi tìm hiểu và thật may mắn tôi lại tìm được câu trả lời khá đơn giản. Ừ thì ai cũng vậy thôi. Có cái này thì mất cái kia, chẳng ai là "Chúa" cả, có thể may mắn và có thể hụt hẵn. Ai cũng luôn cố gắng làm tốt hơn cho cuộc sống của mình, đó là một sự nỗ lực không mệt mỏi.
Sau này tôi lớn hơn một chút, tôi ăn chung, làm chung và sinh hoạt chung với chính tầng lớp nông nông như tôi, tôi càng hiểu hơn về cuộc sống mà mỗi con người luôn phấn đấu và ước mơ. Biết bao nhiêu vất vả đồn ép về, nông dân "chân đất, tay bùn" không sai chút nào, họ quần quật hết ngày này qua ngày khác chỉ lo mỗi cái ăn, cái mặc mà cũng không đủ. Gia đình tôi cũng vậy mà, có khá được gì đâu, cũng có lúc tủi tủi mà thôi, chắc là do mình. Tôi cảm thấy tình yêu quê hương và con người, yêu gia đình mình nồng cháy biết bao. Có khi tôi lại suy nghĩ rất nhiều, tôi phải làm gì đây? Tôi không giúp được gì cho ai cả, thật buồn. Ước gì tôi có thật nhiều tài sản để giúp ai đó. Nhưng không, đó quy luật cuộc sống mà. Cuối cùng tôi chỉ có thể là một thành viên trong gia đình lớn này, tôi chỉ cố gắng làm tốt bổn phận con cái và hòa đồng nhiều càng tốt.
Tôi lại nhớ câu nói của một giảng viên môn triết học, lúc đó tôi học năm nhất, cô nói "Nghèo cũng là một cái tội" nghe mà đau lòng muốn ức. Ừk cái gì cũng do chính bản thân mỗi con người trong xã hội, câu nói không hề sai, nghèo có tội với [con cái], với điạ phương với đất nước. Lại lớn hơn một chút nữa, ừ là hơn tuổi 20 tôi đã đi làm, tôi tiếp xúc với một tầng lớp khác trong xã hội này. So với nông dân thì đúng là xa xôi quá. Từ cái ăn, cái làm và cái "tôi". Nó khá khập kiểng về thu nhập và đời sống. Có một bài báo đã viết, một cầu thủ Việt Nam, chế độ ăn uống 1 ngày là 1,5 triệu đồng tính ra một ngày ăn uống của một cầu thủ có thể nuôi sống đủ 25 sinh viên và gần 15 gia đình nông thôn. Đó là một sự xa hoa và lãng phí
Bạn bè trong cuộc sống. Bạn bè là gì? Bạn bè có lúc có lúc không, bạn bè là nơi tựa vào mà không bị lo lắng bị đỗ hay vững chắc. Bạn bè cho cảm giác chân thật và hài lòng. Bạn có thể có nhiều bạn bè và bạn bè có thể có nhiều bạn nữa, cứ vậy nó không bị ràng buộc gì cả. Với bạn bè có thể sống thõa mái nhưng không thể là nới dựa dẫm an toàn. Nói vậy bạn đã hiểu đủ rồi đúng không. Cuộc sống không thể thiếu cái "tình bạn" mà.
Nhận xét
Đăng nhận xét